3 điều di nguyện kì lạ của Alexander Đại đế, bạn đã lĩnh hội được điều nào?

Thế giới từng có một ông vua rất kì lạ, chinh chiến cả đời, vơ vét được bao nhiêu vàng bạc, cuối cùng khi chết lại cho người đổ hết vàng bạc ra đường. Cái chết của ông cũng để lại nhiều suy ngẫm cho người đời. Vì sao ông ta lại muốn làm như vậy?

Alexander Đại đế là vua của nước Macedonia (cai trị từ năm 336 – 323 TCN) một trong những vị vua nổi tiếng nhất lịch sử. Ông dẫn quân đi trinh phạt được rất nhiều các vương quốc khác, thành lập ra một đế chế cực kì hùng mạnh.

Sau tất cả những năm tháng huy hoàng, ông cũng đến lúc đối diện với cái chết. Rất thông minh, ông ta nhận ra cái gì đó không đúng. Rồi ông suy xét lại cả cuộc đời mình trong nhiều ngày, và ngộ ra một bài học, một bài học quá thấm thía. Tiếc là khi ông hiểu ra bài học này, thì cũng đã hết đời rồi, không thể áp dụng cho mình được nữa. Ông quyết định, phải truyền lại cho hậu thế, bằng mọi giá phải làm cho nhân loại hiểu được bài học quý báu này.

“Con biết rằng con chỉ có quyền mang theo những nghiệp quả”

Một bức họa của Alexander Đại đế.

Một bức họa của Alexander Đại đế.

Trong giây phút cảm nhận được cái chết đang bủa vây lấy mình, Alexander đã cho gọi quần thần lại và tuyên bố di ngôn:

– Trước khi chết, ta có 3 điều muốn các ngươi thực hiện, nhất định không được trái ý. Cụ thể, ba điều đó như sau:

Điều thứ nhất: Trong đám tang ta, lệnh cho các ngự y giỏi nhất thế gian khiêng quan tài của của ta ra huyệt.

Điều thứ hai: Đem hết vàng bạc, châu báu, ngọc ngà mà cả đời ta đã vơ vét được, đang tích trữ trong kho, hãy đem rải ra đất suốt dọc con đường dẫn ra nghĩa địa.

Điều thứ ba: Hãy hé mở nắp quan tài, đặt bàn tay của ta thò ra bên ngoài, để tất cả đều nhìn thấy được.

Nghe xong ba điều di ngôn kì quặc ấy, quần thần của Alexander đều vô cùng kinh ngạc, cho rằng hoàng đế của mình đã không còn tỉnh táo. Alexander lấy sức thở một hơi dài, đoạn nhìn tất cả một lượt và nói:

– Sở dĩ ta yêu cầu các ngươi làm điều đó là muốn nhắn nhủ với con người thế gian 3 điều này:

Thứ nhất, ta có quyền lực mạnh nhất thế gian, sai xử tất cả thần dân, kể cả những thầy thuốc giỏi nhất, muốn thuốc gì cũng có thể có được, nhưng dù cho thế đi nữa, thì ta vẫn chết, điều này không thể thay đổi được. Sai các thần y giỏi nhất khiêng quan tài của ta, là để mọi người hiểu ra điều này.

Thứ hai, ta cả đời trinh phạt, thu gom được rất nhiều, khối tài sản của ta lớn nhất thế gian, kho báu của ta không ai so được, nhưng khi đối diện với cái chết, chúng vô nghĩa, ta vẫn phải bỏ chúng lại trên mặt đất, chứ không cách nào mang theo được. Sai rải vàng ngọc trên đường, là để cho thế nhân thấy rõ. Ta tài giỏi như thế còn không mang theo được, vậy thì mọi người nghĩ mình có thể mang theo được sao ?

Thứ ba, khi ta đến với cuộc đời này, chỉ có hai bàn tay trắng. Khi ta rời khỏi thế gian, vẫn trắng hai bàn tay. Chẳng thể cầm theo được gì cả, quy luật luôn là thế, ta là đại đế – vua của các vua thì cũng vậy mà thôi. Để bàn tay ta phơi ra khỏi nắp quan tài, là để mọi người có thể thấy điều ấy.

Thế đấy, mọi thứ trên thế gian là vô thường. Chết một cái là thành tro bụi, không thể khác đi được. Đó là những bài học rất thấm thía của một vị vua tài giỏi, đáng tiếc là ông đã nhận ra quá muộn màng. Đáng tiếc hơn nữa, là có lẽ nhiều người đã quên mất bài học này.

Cái chết phơi bày những giá trị thật của cuộc sống. Vậy nên, cần phải đứng từ góc nhìn của cái chết, đề nhìn lại mọi giá trị của cuộc đời. Có như thế, con người ta mới tỉnh táo được, để có thể sống với những mục tiêu sáng suốt được.



Nguồn: Phật Giáo Việt Nam

Xem thêm nội dung mới và bổ ích tại:

– Kiến thức gia đình

– Tri thức đời sống

– Cẩm nang sức khỏe

– Kênh youtube Kiến thức gia đình